豐碩 發表於 2013-2-19 19:41:58

【漢語大詞典●含糊】

<P align=center>【漢語大詞典●含糊】<p><br>
亦作“含胡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.形容聲音、言語或意思等不淸晰、不明確。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『與柳子厚書』:“弦張柱差,枵然貌存。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>中有至音,含糊弗聞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·忠義傳中·顔杲卿』:“賊鉤斷其舌,曰:‘復能駡否?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杲卿含胡而絶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金王若虛『論語辨惑三』:“而龜山、晦庵、無垢之徒,皆以爲兼仁智而言,其意含糊,了不可曉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第三七回:“張鐵臂紅了臉道:‘是小時有這個名字。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>別的事含糊說不出來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜少卿也不再問了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜鵬程『保衛延安』第二章:“只有劉戡顯得特別:他象發熱發冷,時而大聲說什么,時而含糊地嘟囔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.形容辦事敷衍馬虎;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
苟且,不認眞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·陸贄傳』:“既相執證,理合辨明,朝廷每爲含糊,未嘗窮究曲直。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『再乞根究蔣之奇彈疏劄子』:“臣若有之,萬死不足以塞責;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
臣若無之,豈得含胡隱忍,不乞辨明?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·錯斬崔寧』:“問官不肯推詳,含糊了事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·李玉英獄中訟冤』:“遇著這般潑婦,難道終日廝鬧不成?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 少不得鬧過幾次,奈何他不下,到只得詐瞎裝聾,含糊忍痛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛澤東『學習和時局』:“對於人的處理問題取愼重態度,既不含糊敷衍,又不損害同志,這是我們黨興旺發達的標志之一。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.示弱;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
差勁;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
無能。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>常與“不”字連用,表示反義。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『茶館』第二幕:“我賣菜呢!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 自食其力,不含糊!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭澄淸『大刀記』開篇十:“眞是出類拔萃的人物呀!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 不含糊!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>駱賓基『東戰場別動隊』一:“人倒是不含胡,就是脾氣暴躁點。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●含糊】