豐碩 發表於 2013-2-2 18:17:40

【漢語大詞典●分茶】

<P align=center>【漢語大詞典●分茶】<p><br>
1.烹茶待客之禮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓翃『爲田神玉謝茶表』:“吳主禮賢,方聞置茗;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
晉臣好客,纔有分茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.亦稱“分茶店”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋時指酒菜店或面食店。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孟元老『東京夢華錄·食店』:“大凡食店,大者謂之分茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋灌圃耐得翁『都城紀勝·食店』:“南食店謂之南食川飯分茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳自牧『夢粱錄·面食店』:“大凡麪食店,亦謂之分茶店。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.宋元時煎茶之法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>注湯后用箸攪茶乳,使湯水波紋幻變成種種形狀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋楊萬里『澹庵座上觀顯上人分茶』詩:“分茶何似煎茶好,煎茶不似分茶巧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蒸水老禪弄泉手,隆興元春新玉爪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二者相遭兔甌面,怪怪奇奇眞善幻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>紛如擘絮行太空,影落寒江能萬變。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>銀甁首下仍尻高,注湯作字勢嫖姚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不須更師屋漏法,只問此甁當響答。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『臨安春雨初霽』詩:“矮紙斜行閑作草,晴窗細乳戲分茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●分茶】