豐碩 發表於 2012-11-25 00:57:55

【禮中有禮】

<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>禮中有禮</FONT>】</FONT></STRONG></P>&nbsp;<P><STRONG>
【辭書名稱】教育大辭書</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>「禮中有禮」意謂實行一種禮儀,除了依照規定的儀節外,還須順應實際情境,在既定的原則中做適度的調整。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語出〔韓詩外傳‧卷四〕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>春秋時代齊國名臣晏子有一回出使魯國。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>在進見魯君時,登上廟堂時快步前進;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯君頒授玉器給他,他跪下來接受。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>子貢詫異於晏子的不得體,於是問孔子:「晏子是否懂得禮?」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔于認為晏子這麼做必定有他的道理,便在遇見晏子時,請教其中的緣故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晏子解釋說:「通常觀見國君,登上廟堂的禮節,國君每定一步,臣子要走兩步。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>現在國君走得很快,做臣子的怎敢不走得更快呢?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>國君頒授玉器給我時,態度很謙卑,我怎麼可以不加倍謙卑而跪下呢?」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔子聽了說:「說得真對!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>禮節之中還有更細微的權宜法度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>賜啊!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>你很少出使,怎麼能充分懂得禮節呢!」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>〔韓詩外傳〕作者韓嬰對此評論說:古詩上有句話:「禮儀卒度,笑話卒獲。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>即是說禮儀恰當,談笑得體,正可以用來形容晏子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>可見禮儀的定規,只在規範一般正常狀況,如果人和環境有變化,便要適度調整,並不是一成不變的定律。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>任何原則都要活用,便是這個道理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此一故事亦見於〔晏子春秋‧卷五‧二十一〕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>轉自:http://edic.nict.gov.tw/cgi-bin/tudic/gsweb.cgi?o=ddictionary
頁: [1]
查看完整版本: 【禮中有禮】