豐碩 發表於 2012-11-22 04:07:15

【師法之化】

<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>師法之化</FONT>】</FONT></STRONG></P>&nbsp;<P><STRONG>
【辭書名稱】教育大辭書</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>「師法之化」出於荀子〔性惡篇〕荀子以人之性易趨於惡,「故必將有師法之化,禮義之道,然後出於辭讓,合於文理,而歸於治。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>〔性惡篇〕人性雖惡,但可以化,而使人性由惡至善的途徑,就是「師法之化、禮義之道。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>經過師與法的教化,再配合禮與義的引導,可使人性進入善。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>就荀子觀點,可見師的涵義,如說:「夫師,以身為正儀而貴自安者也。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>「故非我而當者,吾師也。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故師者乃指能以身示範,並可正確的指出人之過失。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>荀子極重師道,他說:「國將興,必貴師而重傅;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>貴師而重傅,則法度存。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>國家之興衰,實繫於師道之隆退,故學者必以尊師為要。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>荀子所說法的涵義是由於荀子主張以人治為主,以法治為輔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其所言之「法」,充滿了禮義的成分。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如說:「禮者,法之大分也。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>「禮義生而制法度」荀子認為:「法者,治之端也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>君子者,法之原也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故有君子,則法雖省,足以遍矣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>無君子,則法雖具,失先後之施,不能應事之變,足以亂矣。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>據此可以說,荀子把「法」視為禮義道德的另一種形式。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>合起來說,荀子認為師法重要如:「故有師法者,人之大寶也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>無師法者,人之大殃也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>人無師法,則隆性矣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>有師法,則隆積矣。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>荀子同時指出,缺師法之化的後果;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>「故人無師無法而知,則必為盜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>勇、則必為賊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>云能,則必為亂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>察、則必為怪;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>辯、則必為誕。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>荀子言「師法」,常與「禮義」並稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>他說:「今人無師法,則偏險而不正;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>無禮義,則悖亂而不治。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因此,「今人之性惡,必將待師法然後正,得禮義然後治。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>禮義的作用,在激發人的自覺意識,使其知所應為;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>師法的作用,在規範人的言行,使其知所不為。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二者相輔相成,足以化性起偽,從根本上改造人性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>轉自:http://edic.nict.gov.tw/cgi-bin/tudic/gsweb.cgi?o=ddictionary
頁: [1]
查看完整版本: 【師法之化】