豐碩 發表於 2012-11-20 09:19:07

【佛性】

<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>佛性</FONT>】</FONT></STRONG></P>&nbsp;<P><STRONG>
【辭書名稱】教育大辭書</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>佛性,又作覺性、如來種性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂一切眾生皆具覺悟之性,名佛性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>性,有恆常不易、自體如此之義,如〔北本涅槃經〕卷二十七說:「一切眾生悉有佛性,如來常住無有變易。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>佛性的理論由此而來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>佛性的思想理論,為大乘佛法中之重要問題之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>在原始、部派佛教中,由於但信一佛,並無十方佛及一切眾生悉有佛性的明確觀念,卻有相應於佛性的觀念,天親菩薩著〔佛性論〕一書,〔破執分第二〕中論到:如依分別部說,一切凡聖眾生,並以空為其本;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以凡聖眾生皆從空出故,空是佛性,佛性即大涅槃。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>若依毘曇薩婆多部則認為:一切眾生無有性得佛性,但有修得佛性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>並分別眾生有三種,即(1)定無佛性,永不得涅槃,如一闡提犯重禁者;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(2)不定有無,修時則得,不修不得;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(3)定有佛性,指三乘人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>到了大乘佛教時代,無論印度或中國,佛性論即成為各宗派熱烈而深入研討的問題。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>〔佛性論〕中,天親又提到佛陀為何要說眾生具有佛性?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>原因是「為除五種過失,生五功德故」,五過失即:(1)為令眾生離下劣心故;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(2)為離慢下品人故;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(3)為離虛妄執故;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(4)離誹謗真實法故;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(5)離我執故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>所生五功德即:(1)起正勤心;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(2)生恭敬事;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(3)生般若;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(4)生闍那(智慧);</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(5)生大悲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至於天親則將佛性分為三種:(1)住自性佛性:指凡夫所本具之佛性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(2)引出佛性:借修得而成之佛性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(3)至得果佛性:圓滿佛果時所顯之佛性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至於中土之佛性論,則以唯識、天台、華嚴三家立論最周密。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唯識宗分佛性為二:(1)理佛性:以眾生所依之本體,乃不生不滅法性之妙理,故稱理佛性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(2)行佛性:各人第八阿賴耶識中所具之成佛果的無漏種子,稱行佛性,又分具與不具,具者如菩薩、聲聞、緣覺之三乘行者,不具者如一闡提。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>天台宗分佛性為五:(1)正因佛性:眾生本具之佛性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(2)了因佛性:觀悟佛理所得之智慧;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(3)緣因佛性:緣起智慧之緣的所有善行;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(4)果佛性:圓滿菩提之智德;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(5)果果佛性:指涅槃之果德。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>華嚴宗則以眾生之佛性圓滿具足一切因果性相,有情具足成佛之可能性為佛性,非情只具有真如之理稱法性,而成佛則只限於有情眾生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此外,三論宗大師吉藏則主廢除有關佛性之種種議論,而以非因非果之無所得中道為佛性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>轉自:http://edic.nict.gov.tw/cgi-bin/tudic/gsweb.cgi?o=ddictionary
頁: [1]
查看完整版本: 【佛性】