我本善良 發表於 2012-8-12 17:07:05

【傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰病脈証五條75】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰病脈証五條75</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>厥陰之為病,消渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣上沖心。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心中疼熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飢而不欲食。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>食則吐蛔。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下之利不止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒之病,邪愈深者,其熱愈甚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>厥陰為陰之盡,而風木之氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又足以生陽火而鑠陰津。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津虛火實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>臟燥無液。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>求救於水,則為消渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>消渴者,水入不足以製熱,而反為熱所消也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣上沖心。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心中疼熱者,火生於木。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肝氣通心也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飢而不欲食者,木喜攻土。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃虛求食,而邪熱復不能消穀也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>食入即吐蛔者,蛔無食而動。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>聞食臭而出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下之利不止者,胃家重傷而邪熱下注也,此厥陰在臟之的証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病從陽經傳入者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒四五日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腹中痛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若轉氣下趨少腹者,此欲自利也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒四五日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>正邪氣傳裡之時。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若腹中痛而滿者,熱聚而實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>將成可下之証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>茲腹中痛而不滿,但時時轉氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下趨少腹者,熱不得聚而從下注。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>將成下利之候也,而下利有陰陽之分。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先發熱而後下利者,傳經之熱邪內陷,此為熱利,必有內煩脈數等証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不發熱而下利者,直中之陰邪下注,此為寒利,必有厥冷脈微等証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>要在審問明白也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寸脈反浮數。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>尺中自澀者,必圊膿血,此陽邪入裡而作下利之証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寸浮數者,陽邪強也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>尺中澀者,陰氣弱也,以強陽而加弱陰,必圊膿血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利脈沉而遲,其人面少赤。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身有微熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利清穀者,必鬱冒汗出而解。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病患必微厥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所以然者,其面戴陽。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下虛故也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下利清穀。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈沉而遲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陰在裡在下也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>面少赤。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身有微熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽在上在外也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫陰內陽外而為病者,必得陽入陰出而後解,而面雖赤而未甚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身雖熱而亦微,則其陽之發露者,僅十之三,而潛藏者,尚十之七也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>藏而能動,必當與陰相爭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>爭而未勝則鬱冒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>爭而既勝則汗出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>汗出而內伏之陰從外出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>外出之陽從內入,而病乃解矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然此証下虛無氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>中土不守。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惟藉君主之靈,以收散亡之氣,而驅沉伏之陰。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>鬱冒汗出,則心君震怒之候。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病患所以必微厥也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>設非下虛之故。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>何至危殆若是。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然或真陽畢露,則必不能與邪爭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不爭亦必無幸矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病者,手足厥冷。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不結胸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少腹滿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按之痛者,此冷結在膀胱關元也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足厥冷。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>原有陰陽虛實之別。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若其人結胸,則邪結於上而陽不得通。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如後所云:病患手足厥冷。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈乍緊。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>邪結在胸中,當須吐之,以通其陽者也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若不結胸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>但少腹滿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按之痛者,則是陰冷內結。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>元陽不振。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病在膀胱關元之間,必以甘辛溫藥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如四逆白通之屬,以救陽氣而驅陰邪也。</STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【傷寒貫珠集 厥陰篇 厥陰諸法 厥陰病脈証五條75】