我本善良 發表於 2012-8-12 16:46:05

【傷寒貫珠集 陽明篇 陽明正治法第一 陽明腑病証十二條41】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>傷寒貫珠集 陽明篇 陽明正治法第一 陽明腑病証十二條41</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>陽明之為病,胃家實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃者,匯也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水穀之海,為陽明之腑也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃家實者,邪熱入胃,與糟粕相結而成。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>實非胃氣自盛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>凡傷寒腹滿便閉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>潮熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>轉失氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手足 汗出等証,皆是陽明胃實之証也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>問曰:病有太陽陽明,有正陽陽明,有少陽陽明。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>何謂也?答曰:太陽陽明者,脾約是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>正陽陽明者,胃家實是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少陽陽明者,發汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>利小便已。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃中燥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>煩實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大便難是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陽陽明者,病在太陽,而兼陽明內實,以其人胃陽素盛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脾陰不布。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>屎小而硬。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病成脾約。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>於是太陽方受邪氣,而陽明已成內實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>正陽陽明者,邪熱入胃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>糟粕內結,為陽明自病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>活人所謂病患本穀盛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣實是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少陽陽明者,病從少陽,而轉屬陽明得之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>發汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>利小便。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液去,而胃燥實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如本論所謂傷寒十餘日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱結在裡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>復往來寒熱者,與大柴胡湯是也,此因陽明之病,有是三者之異,故設為問答以明之,而其為胃家實則一也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>問曰:陽明病,外証云何?答曰:身熱,汗自出,不惡寒,反惡熱也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>問曰:病有得之一日,不發熱而惡寒者,何也?答曰:雖得之一日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惡寒將自罷,即自汗出而惡熱也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>問曰:惡寒何故自罷?答曰:陽明居中,土也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>萬物所歸,無所復傳,始雖惡寒,二日自止,此為陽明病也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經邪未變,故惡寒入腑則變熱而不寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經邪不能聚,故傳入腑,則聚而不傳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>曰萬物所歸者,謂邪氣離經入腑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>聚而不行。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>如萬物之歸於土也,是以惡寒為傷寒在表之的証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惡熱為陽明入腑之的証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>始雖惡寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不久即止。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>豈若太陽始終有寒者哉,此三條並論陽明受病之証也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>問曰:何緣得陽明病?答曰:太陽病發汗若下若利小便,此亡津液。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃中乾燥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因轉屬陽明。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不更衣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大便難者,此名陽明也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃者,津液之腑也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>汗下利小便。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液外亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃中乾燥,此時寒邪已變為熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱、猶火也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>火必就燥,所以邪氣轉屬陽明也,而太陽轉屬陽明,其端有二。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陽初得病時。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>發其汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>汗先出不徹。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因轉屬陽明者,為邪氣未盡,而傳其病在經,此太陽病若汗若下若利小便。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>亡津液。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃中乾燥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因轉屬陽明者,為邪氣變熱,而傳其病在腑也,此陽明受病之因也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒四五日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈沉而喘滿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>沉為在裡,而反發其汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液越出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大便為難。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>表虛裡實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>久則譫語。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈沉、病在裡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>喘滿、因滿而為喘。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病之實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒四五日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病在裡而成實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>法當攻裡而反發其汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液外亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腸胃內燥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大便為難。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所必然矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>表虛裡實,亦即表和裡病之意。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>久則譫語者,熱氣乘虛,必歸陽明而成胃實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈陽微而汗出少者,為自和也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>汗出多者,為太過。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽脈實。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因發其汗出多者,亦為太過。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太過為陽絕於裡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>亡津液。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大便因硬也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈陽微者,諸陽脈微,即正之虛也,故汗出少者,邪適去而正不傷,為自和。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>汗出多者,邪雖卻而正亦衰,為太過也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽脈實者,邪之實也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然發其汗出多者,亦為太過,為其津亡於外,而陽絕於裡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫陽為津液之源。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液為陽之根。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>汗出過多。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液竭矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽氣雖存。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>根本則離,故曰陽絕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽絕津亡,大便焉得不硬耶。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈浮而芤,浮為陽,芤為陰,浮芤相搏,胃氣生熱,其陽則絕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈浮為盛於外,脈芤為歉於內。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>浮為陽,謂陽獨盛也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>芤為陰,調陰不足也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>浮芤相搏,陽有餘而陰不足也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃液枯竭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內虛生熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖有陽氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無與為偶,亦如上條之意也,故曰其陽則絕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以上三條,乃因陽明受病之因而申言之,其下三條,則申言陽明受病之証也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒發熱無汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嘔不能食,而反汗出 然者,是轉屬陽明也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傷寒轉系陽明者,其人 然微汗出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>發熱無汗,為太陽病在表。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嘔不能食者,邪欲入裡而正氣拒之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至汗出,則太陽之邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽明已受之矣,故曰轉系陽明。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>太陽寒在皮毛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腠理閉塞,故無汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽明熱在肌肉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腠開液泄,故然汗自出也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病患不大便五六日。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>繞臍痛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>煩躁。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>發作有時者,此有燥屎,故使不大便也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱結陽明,為不大便五六日,為繞臍痛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>煩躁。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>發作有時,皆燥屎在胃之癥,有時、謂陽明王時,為日晡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>陽明燥結,不得大便。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>意非大承氣不為功矣。 </STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【傷寒貫珠集 陽明篇 陽明正治法第一 陽明腑病証十二條41】