【漢語大詞典●琰琬】
<P align=center>【漢語大詞典●琰琬】<p><br>1.美玉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋黃庭堅『奉和王世弼寄上七兄先生用其韻』:“披榛攏芝蘭,斷石收琰琬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元王沂『送陳彦和院判』詩:“豊碑磨琰琬,潛德播芳馨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王錂『春蕪記·賜婚』:“才郞琰琬,淑女娉婷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.比喩美好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]