三才 發表於 2013-8-4 16:01:24

【漢語大詞典●玉鑑】

<P align=center>【漢語大詞典●玉鑑】<p><br>
1.亦作“玉監”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>光潔可鑑的玉片。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古用爲帶飾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·輕重己』:“天子東出其國四十六里而壇,服靑而絻靑,搢玉總,帶玉監,朝諸侯卿大夫列士,循於百姓,號曰祭日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬非百新詮:“帶玉監,謂以玉鑑爲帶上之飾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.鏡的美稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元呂濟民『鸚鵡曲·贈玉香』曲:“畫蛾眉玉鑑香,伴才朗玉枕留香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.玉盆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐弘祖『徐霞客遊記·滇遊日記三』:“是日碧天如濯,明旭晶然,騰翠微而出,浩波映其下,對之覺塵襟盪滌,如在冰壺玉鑑中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.喩皎潔的月亮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『次韻答王景彛聞余月下與內飲』:“仰頭看月見新鴻,形影雙飛玉鑑中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金路鐸『衛州贈子深節度』詩:“平分玉鑑漁村晩,四望黃雲寡婦秋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李維楨『日方升賦』:“代玉鑑以相摩,運璿穹而罔息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.猶明察。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>太平天國『忠王李秀成自述』:“詔書因京城失破,未及帶隨,可記在心之大略,寫呈老中堂玉鑑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●玉鑑】