【漢語大詞典●玉庭】
<P align=center>【漢語大詞典●玉庭】<p><br>1.庭院的美稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐喬知之『定情篇』詩:“今日玉庭梅,朝紅暮成碧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>前蜀韋莊『撫盈歌』:“玉庭兮春晝,金屋兮秋宵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指宮廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南齊書·樂志』:“設業設簴,展容玉庭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐高宗『太子納妃太平公主出降』詩:“玉庭浮瑞色,銀牓藻祥徽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.仙人的居所。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『雲笈七籤』卷四:“遂金書紫極,藏簡玉庭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]