【漢語大詞典●玉亭亭】
<P align=center>【漢語大詞典●玉亭亭】<p><br>1.猶亭亭玉立。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明沈靑門『懶畫眉·幽會』套曲:“闌干十二玉亭亭,月轉層臺香霧凝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.高潔貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸汪懋麟『題惠元龍詩卷即和卷中寄苕文兄韻』之一:“愛君詩骨玉亭亭,欲把烏絲上紙屛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]