三才 發表於 2013-8-3 16:10:16

【漢語大詞典●玉石】

<P align=center>【漢語大詞典●玉石】<p><br>
1.玉與石頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>比喩好與壞、賢與愚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐楊炯『和劉長史答十九兄』:“居然混玉石,直置保松筠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王禹偁『次韻和仲咸感懷貽道友』:“如今玉石休分別,免被無辜刖卞和。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“玉石俱焚”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.未經雕琢之玉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·夏官·職方氏』:“其川涇汭,其浸渭洛,其利玉石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·西域傳上·於闐』:“於闐國……多玉石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“玉石,玉之璞也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸朱彛尊『贈許容』詩:“故人衰病遠莫致,縱饒玉石何人攻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指玉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·楊王孫傳』:“口含玉石,欲化不得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『駱駝祥子』十四:“祥子在棚里坐著呢,人模狗樣的,臉上的疤被燈光照得象塊玉石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.美石。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·嘉遯』:“抑輕則鴻羽沈於弱水,抗重則玉石漂於飛波。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『祭湘君夫人文』:“廟成之後,將求玉石,仍刻舊文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『脫離蔣介石以後』八:“<蘇州城里>一些玉石鑿成的女子都是天上的可兒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●玉石】