【漢語大詞典●幽賤】
<P align=center>【漢語大詞典●幽賤】<p><br>微賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·蔡邕傳』:“昔韓安國起自徒中,朱買臣出於幽賤,幷以才宜,還守本邦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉羊祜『讓開府表』:“側席求賢,不遺幽賤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐方干『別胡中丞』詩:“幽賤粗能分菽麥,從容豈合遇公卿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]