【漢語大詞典●幽介】
<P align=center>【漢語大詞典●幽介】<p><br>卑微孤介的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·謝莊<月賦>』:“臣東鄙幽介,長自丘樊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>劉良注:“幽賤孤介之人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐羅袞『謝諸知己第三啟』:“豈期幽介,遽獲忝塵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]