【漢語大詞典●嬉嬉】
<P align=center>【漢語大詞典●嬉嬉】<p><br>1.喜笑貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·家人』“婦子嘻嘻”唐陸德明『經典釋文』卷二:“嘻嘻,張作嬉嬉,陸作喜喜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋柳永『拋球樂』詞:“是處麗質盈盈,巧笑嬉嬉,手簇鞦韆架。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.和樂貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明許潮『武陵春』:“見了些處堂燕雀嫚嬉嬉,棟將焚全不知幾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸唐甄『潛書·仁師』:“市集攘攘,老幼嬉嬉,婦子依依。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]