三才 發表於 2013-7-21 19:25:40

【漢語大詞典●嫡】

本帖最後由 三才 於 2013-7-21 19:27 編輯 <br /><br /><P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●嫡</FONT>】</FONT>
<P><BR>①[díㄉㄧˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>[『廣韻』都歷切,入錫,端。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>[『廣韻』陟格切,入陌,知。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>1.正妻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·召南·江有汜序』:“勤而無怨,嫡能悔過也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“嫡……正夫人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“嫡,謂妻也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·隋煬帝逸遊召譴』:“前代帝王,骨肉分爭,皆因嫡庶相猜相忌,致有禍胎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王應奎『柳南隨筆』卷一:“蓋庶出之子,雖年長於嫡出,而不得爲嗣子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>2.嫡子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·桓公十八年』:“竝后、匹嫡、兩政、耦國,亂之本也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『公羊傳·昭公五年』:“秦者,夷也</STRONG><STRONG>匿嫡之名也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>何休注:“嫡子生,不以名令於四竟,擇勇猛者而立之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『與袁相公書』:“家故饒財,身居長嫡,悉推與諸弟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>3.指血統親近者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“嫡親”、“嫡堂”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>4.正宗,正統。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“嫡傳”、“嫡派”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●嫡】