三才 發表於 2013-7-20 08:57:37

【漢語大詞典●婦】

本帖最後由 三才 於 2013-7-20 09:31 編輯 <br /><br /><P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●婦</FONT>】</FONT>
<P><BR>①[fùㄈㄨˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>[『廣韻』房久切,上有,奉。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“媍”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>“婦”的繁體字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>1.已婚女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·衛風·氓』:“三歲爲婦,靡室勞矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“有舅姑曰婦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『曹成王碑』:“大小之戰,三十有二,取五州十九縣。</STRONG><STRONG>民老幼婦女不驚,市買不變。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>舊題宋尤袤『全唐詩話』卷五:“馬上見媍人麄縗,類其妻也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·灤陽消夏錄六』:“河間一婦,性佚蕩。</STRONG><STRONG>然貌至陋,日靚妝倚門,人無顧者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>2.泛指婦女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·救匱』:“而葛繹、彭侯之等,隳壞其緒,紕亂其紀,毀其客館議堂以爲馬廄婦舍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『風箏誤·逼婚』:“老伯,小侄行兵之際,紀律森嚴,不擄民間一婦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:婦孺,婦科。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>3.妻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·豳風·東山』:“鸛鳴於垤,婦歎於室。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『樂府詩集·相和歌辭三·陌上桑』:“使君自有婦,羅敷自有夫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋劉昌詩『蘆浦筆記·歡飲箴』:“合驩以禮,爰有酒食。</STRONG><STRONG>議者其誰,伊媍之職。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·阿英』:“初,甘翁在時,蓄一鸚鵡甚慧,嘗自投餌。</STRONG><STRONG>時玨(甘玨)四五歲,問:‘飼鳥何爲?’</STRONG><STRONG>父戲曰:‘將以爲汝婦。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『南腔北調集·爲了忘却的記念』:“慣於長夜過春時,挈婦將雛鬢有絲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>4.兒媳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·襄公二年』:“禮無所逆,婦,養姑者也。</STRONG><STRONG>虧姑以成婦,逆莫大焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·後周太祖顯德元年』:“初,符彦卿有女適李守貞之子崇訓,相者言其貴當爲天下母。</STRONG><STRONG>守貞喜曰:‘吾婦猶母天下,況我乎!’</STRONG><STRONG>反意遂決。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元關漢卿『竇娥冤』第一折:“嫁的箇同住人,他可又拔著短籌,撇的俺婆婦每都把空房守。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『拜曾祖母李太夫人墓』詩:“我家七十人,諸子愛渠父,諸婦愛渠娘,諸孫愛渠祖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●婦】