三才 發表於 2013-7-14 16:47:32

【漢語大詞典●婭姹】

<P align=center>【漢語大詞典●婭姹】<p><br>
1.形容嬌嬈多姿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張鷟『遊仙窟』:“然後逶迤廻面,婭姹向前。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『春愁曲』詩:“蜀姬雙鬟婭姹嬌,醉看恐是海棠妖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元陳基『次韻錢伯行白芙蓉』:“婭姹最憐無語處,風流全在半開時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳履平『花下獨酌』詩:“花枝婭姹搖春風,紛紛蜂蝶爭繁叢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.借指美女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『答梅聖兪莫登樓』詩:“婭姹扶欄車兩頭,髧髦垂鬟嬌未羞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『黃鸝』詩:“婭姹不知緣底事,背人飛過北山前。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『晨起』詩:“喔咿鷄失旦,婭姹鳥鳴春。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『能令公少年行』:“蹉跎乎公,公今言愁愁無終,公無哀吟婭姹聲沈空。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●婭姹】