【漢語大詞典●娒】
<P align=center>【漢語大詞典●娒】<p><br>①[mǔㄇㄨˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『集韻』滿補切,上姥,明。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
同“姆”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
對中年婦女的稱呼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『海上花列傳』第十四回:“樸齋知道是聚秀堂的楊家娒,立意不睬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
娒②[wǔㄨˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『集韻』罔甫切,上噳,微。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
通“侮”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
淩辱;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
輕慢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·張良傳』:“四人年老矣,皆以上嫚娒士,故逃匿山中,義不爲漢臣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“娒,古侮字。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>按,『史記·留侯世家』作“慢侮”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]