【漢語大詞典●娥媌】
<P align=center>【漢語大詞典●娥媌】<p><br>1.輕盈美好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『方言』第一:“秦晉之間,凡好而輕者,謂之娥;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
自關而東,河濟之間,謂之媌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『列子·周穆王』:“簡鄭衛之處子娥媌靡曼者,施芳澤,正娥眉,設笄珥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張湛注:“娥媌,妖好也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『十洲春語』卷下:“上元侍女極娥媌,水氣爲裳霧作髾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.輕盈美麗的女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明屠隆『曇花記·仇邪設謗』:“富貴千秋好,儘家盈金寶,座擁娥媌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]