【漢語大詞典●孬】
<P align=center>【漢語大詞典●孬】<p><br>①[nāoㄋㄠ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>壞;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
不好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『撚軍歌謠·窮爺們結成撚』:“走了孬運碰官兵,人亡財散望誰喊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>怯懦;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
無能。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『撚軍歌謠·〈江大人,孬上天〉』:“江大人,孬上天,打不過咱們往河裏鑽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孫芋『婦女代表』:“我看你在她跟前也太孬了,還叫她欺負住啦?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]