【漢語大詞典●姦汙】
<P align=center>【漢語大詞典●姦汙】<p><br>亦作“姦汙”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“奸汙”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.強奸或誘奸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李商隱『雜纂』:“姦汙僧尼駡行童。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·內監·何文鼎』:“又延齡被酒,奸汙宮人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>洪深『電影戲劇的編劇方法』第六章:“爲姉妹被奸汙而復仇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.玷汙;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
簒改。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦比喩將自己的意見強加於人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元王惲『汲塚懷古』詩:“孔子修‘六經’,亦已防姦汙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』十七:“自從敵人進了北平,報紙被奸汙了以后,他就停止了看報。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]