【漢語大詞典●姿性】
<P align=center>【漢語大詞典●姿性】<p><br>1.品行;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
性格。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·彭羕傳』:“<彭羕>姿性驕傲,多所輕忽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.天資,稟賦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋文天祥『集杜詩·長子詩序』:“予二子,長曰道生,姿性可教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·隱逸傳·孫一元』:“一元姿性絶人,善爲詩,風儀秀朗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]