【漢語大詞典●始初】
<P align=center>【漢語大詞典●始初】<p><br>開始,起初。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·曆書』:“王者易姓受命,必愼始初。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·李尋傳』:“竊以日視陛下志操,衰於始初多矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『沂國公魏博德政碑』:“始初山東鍵閉束縛,泳而遊之,歌而舞之,可以爲仁矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『淮西論鐵錢五事狀』:“始初鐵錢不分官私,民間不辨好惡,得錢便使。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『西遊記』第五五回:“師父始初不與那婦人答話,也不吃饝饝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]