三才 發表於 2013-7-1 06:56:28

【漢語大詞典●委蛻】

<P align=center>【漢語大詞典●委蛻】<p><br>
1.謂自然所付與的軀殼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·知北遊』:“孫子非汝有,是天地之委蛻也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金王若虛『感秋』詩:“此身委蛻耳,毀棄無足惜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張居正『葬地論』:“彼以爲此天地之委蛻也,無之而不可藏也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·章阿端』:“驚問,則端娘已斃牀上,委蛻猶存。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.羽化。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『含輝洞述』:“意其嘗爲食霞御氣者之所遊息委蛻而去不知其幾千百年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.用爲死亡的婉詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『遊土山示蔡天啟秘校』:“委蛻亦何恨,吾皃已長鬣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王闓運『余世松誄』:“將及秋試,遽嬰時沴,寢疾兼旬,溘爲委蛻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●委蛻】