【漢語大詞典●委棄】
<P align=center>【漢語大詞典●委棄】<p><br>棄置,舍棄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·谷永傳』:“書陳於前,陛下委棄不納。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·荀彧傳』:“復若南征劉表,委棄兗豫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐白居易『折劍頭』詩:“缺落泥土中,委棄無人收。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『獨漉篇』:“珠玉委棄,不如泥沙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『野草·題辭』:“生命的泥委棄在地面上,不生喬木,只生野草,這是我的罪過。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]