三才 發表於 2013-6-30 21:58:12

【漢語大詞典●委身】

<P align=center>【漢語大詞典●委身】<p><br>
1.托身,以身事人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·兵略訓』:“背社稷之守,而委身強秦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·盧諶<贈劉琨一首幷書>』:“故委身之日,夷險已之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張銑注:“委身之日,謂事琨時也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·濟水』:“張良委身漢祖,始自此矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李東陽『重建諸葛武侯祠堂記』:“而帝胄之賢,無出昭烈右者,故委身而從之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『漢文學史綱要』第六篇:“秦既焚燒詩書,坑諸生於咸陽,儒者乃往往伏匿民間,或則委身於敵以舒憤怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.棄身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·建本』:“今子委身以待暴怒,立體而不去,殺身以陷父不義,不孝孰是大乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『南京兵部職方淸吏司主事方應祥妻鄭氏贈安人制』:“糟糠不厭,能節腹以奉姑;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
躃踴無時,遂委身而殉母。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.置身,寄身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·朱祐等傳論』:“其懷道無聞,委身草莽者,亦何可勝言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋文天祥『<臨江軍>詩跋』:“委身荒江,誰知之者?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·仇大娘』:“四體漸以不仁,委身牀榻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄒韜奮『戲問』:“新聞記者--尤其是委身言論方面的新聞記者--應看淸客觀的環境。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.女子將身體交給男人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂嫁給男子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『鶯鶯傳』:“後歲餘,崔已委身於人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
張亦有所娶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『剪燈新話附錄·秋香亭記』:“欲終守前盟,則鱗鴻永絶……不幸委身從人,延命度日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『中國史稿』第一編第三章第一節:“男子成了維系氏族的中心……這就要求婦女委身於男子,履行生兒育女的義務。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.脫身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『奉贈李八丈曛判官』詩:“垂白辭南翁,委身希北叟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>仇兆鼇注:“委身,謂脫身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明夏完淳『王侍中懷德』詩:“漢道闇不章,豺虎屯西京。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>委身別故國,行旅滯南荊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按,王侍中,指王粲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●委身】