【漢語大詞典●委佗】
<P align=center>【漢語大詞典●委佗】<p><br>雍容自得貌;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
動止有儀貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『同道損持國訪孔旼處士』詩:“窮巷獨秉德,車馬一何多!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 勢力走諛諂,禮義服委佗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王闓運『瞿學士妻吳氏墓志銘』:“夫人委佗觀志,思媚君姑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“委委佗佗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]