三才 發表於 2013-6-30 21:53:22

【漢語大詞典●委灰】

<P align=center>【漢語大詞典●委灰】<p><br>
1.猶灰燼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陸機『演連珠』之十四:“臣聞郁烈之芳,出於委灰;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
繁會之音,生於絶絃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·漢過』:“東序煙燼於委灰,生民燋淪於淵火。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.比喩衰敗,衰落。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·知止』:“煥赫有委灰之兆,春草爲秋瘁之端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●委灰】