【漢語大詞典●妓】
<P align=center>【漢語大詞典●妓】<p><br>①[jìㄐㄧˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』渠綺切,上紙,群。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.歌舞女藝人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『順宗實錄二』:“癸酉,出後宮幷教坊女妓六百人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋張邦幾『侍兒小名錄·拾遺』:“眞娘,吳中樂妓,墓在虎丘山路傍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指歌舞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『吊魏武帝文』:“月朝十五,輒向帳作妓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.娼妓,賣淫的女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元黃雪簑『靑樓集·樊事眞』:“<樊事眞>京師名妓也,周仲宏參議嬖之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『古今小說·眾名姬春風吊柳七』:“自恨身爲妓,遭汙不敢言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>朱自淸『槳聲燈影里的秦淮河』:“妓是一種不健全的職業,我們對於她們,應有哀矜勿喜之心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]