【漢語大詞典●妍冶】
<P align=center>【漢語大詞典●妍冶】<p><br>1.華美。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁鍾嶸『詩品·晉司空張華』:“巧用文字,務爲妍冶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『八駿圖詩』:“華輈本脩密,翠蓋尙妍冶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指美麗的女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝陳沈炯『八音詩』:“土地多妍治,鄕里足塵囂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]