【漢語大詞典●好尙】
<P align=center>【漢語大詞典●好尙】<p><br>愛好和崇尙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『與楊德祖書』:“人各有好尙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·儒林傳序』:“南北所治,章句好尙,互有不同。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『始論二』:“蓋一代之好尙既如此矣,豈能盡天下之慮乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸黃景仁『靈壁磬石歌』:“後人好尙乃大異,用作拱玩搜巖岑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>葉聖陶『倪煥之』十八:“大槪是生理影響心理吧,佩璋的好尙,氣度,性情,思想等等也正在那里變更,朝著與從前相反的方向!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]