【漢語大詞典●妃匹】
<P align=center>【漢語大詞典●妃匹】<p><br>1.配偶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指夫或妻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『管子·君臣下』:“古者未有君臣上下之別,未有夫婦妃匹之合。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·外戚世家』:“甚哉,妃匹之愛,君不能得之於臣,父不能得之於子,況卑下乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>司馬貞索隱:“妃音配,又如字。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>康有爲『大同書』癸部第一章:“以不得入欲爲苦,則求妃匹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指婚配之事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·匡衡傳』:“元帝崩,成帝即位,衡上疏戒妃匹,勸經學威儀之則。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]