【漢語大詞典●女公子】
<P align=center>【漢語大詞典●女公子】<p><br>1.諸侯之女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·莊公三十二年』:“雩,講於梁氏,女公子觀之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“女公子,子般妹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>按即魯莊公之女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.尊稱他人的女兒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸宣鼎『夜雨秋燈錄·靑天白日』:“我秦氏婢娟奴,日伴女公子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『二心集·新的“女將”』:“E女士,F大學肄業,爲G先生之第五女公子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“公子”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]