【漢語大詞典●孤琴】
<P align=center>【漢語大詞典●孤琴】<p><br>孤單的琴,亦指獨奏的琴聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐徐仁友『古意贈孫翃』詩:“雲日落廣廈,鶯花對孤琴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李群玉『失鶴』詩:“墮翎留片雪,雅操入孤琴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明張羽『旅懷』詩:“歲寒誰可語,莫逆有孤琴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郁達夫『寂感』詩之一:“君去吳頭儂楚尾,知音千里抱孤琴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]