三才 發表於 2013-6-15 06:47:03

【漢語大詞典●彊】

本帖最後由 三才 於 2013-6-15 06:50 編輯 <br /><br /><P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●彊</FONT>】</FONT>
<P><BR>①[qiánɡㄑㄧㄤˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>同“強”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>彊②[qiǎnɡㄑㄧㄤˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>同“強”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>彊③[jiànɡㄐㄧㄤˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>同“強”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>彊④[jiānɡㄐㄧㄤ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>[『廣韻』居良切,平陽,見。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“強”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>1.見“彊彊”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>2.通“僵”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>斃,死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·晉語五』:“我不許曹衛之請,是不許釋宋也,宋衆無乃彊乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王引之『經義述聞·國語下』:“彊,當讀爲僵;</STRONG><STRONG>僵,斃也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>3.通“僵”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>僵硬,不靈活。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·文學』:“殷仲堪云:‘三日不讀『道德經』,便覺舌本間強。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳曾『能改齋漫錄·神仙鬼怪』:“忽一日,支彊,屢欠伸猶不快。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『泰和劉氏先德錄序』:“又叩其所自出,輒舌彊不能下,甚至王父之字有不及知者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>4.通“疆”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·循吏傳·朱邑』:“神爵元年卒。</STRONG><STRONG>天子閔惜,下詔稱揚曰:‘大司農邑,廉潔守節,退食自公,亡彊外之交,束脩之餽,可謂淑人君子。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●彊】