三才 發表於 2013-6-11 09:52:38

【漢語大詞典●強梁】

<P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●強梁</FONT>】</FONT>
<P><BR>亦作“強良”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“彊良”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“彊梁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>1.強勁有力;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>勇武。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『老子』:“強梁者不得其死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魏源本義:“焦氏竑曰:‘木絶水曰梁,負棟曰梁,皆取其力之強。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·訟賢』:“剛者折,柔者卷,故季由以強梁死,宰我以柔弱殺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·蘇竟傳』:“良醫不能救無命,彊梁不能與天爭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>後蜀何光遠『鑑誡錄·仿十在』:“北有後唐霸盛,南有蠻蜑強良。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐元『八義記·孤兒耀武』:“今日小將逞強梁,和他論一場。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沈從文『泥塗』:“第二天一大淸早,強梁的祖貴,就……拿一張白紙,一塊硯台,一支筆,挨家來查看,看水是不是已浸進了屋子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>2.指勇武有力的人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>健兒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>續范亭『風云莊巡邊』詩:“黃河以西無敵寇,特因肘腋有強梁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>3.強壯;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>強健。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·公孟』:“有遊於子墨子之門者,身體強良,思慮徇通。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『休假大佛寺』詩:“冬屋稍暄暖,病身更強梁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>4.強干果決。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·應帝王』:“陽子居見老耼,曰:‘有人於此,嚮疾強梁,物徹疏明,學道不勌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如是者,可比明王乎?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“假且有人,素性聰達,神智捷疾,猶如響應,涉事理務,強幹果決,鑑物洞徹,疏通明敏,學道精勤,曾無懈倦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如是之人,可得將明王聖帝比德否乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>5.謂剛愎自用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·董昭傳』:“羽(關羽)爲人彊梁,自恃二城守固,必不速退。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·行品』:“習強梁而專己,距忠告而不納者,刺人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>6.強橫凶暴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·魯問』:“譬有人於此,其子強梁不材,故其父笞之,其隣家之父舉木而擊之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·品藻』:“此乃凶險之頑人,強梁之悍婦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷十一:“常見大人家強梁僮僕,每每借著勢力,動不動欺打小民。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·成仙』:“成捺而止之曰:‘強梁世界,原無皂白。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>7.古代傳說中能食鬼的神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『山海經·大荒北經』:“有神銜蛇操蛇,其狀虎首人身,四蹏長肘,名曰彊良。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郝懿行箋疏:“『後漢·禮儀志』說十二神云:‘強梁、祖明,共食磔死寄生。’</STRONG><STRONG>疑強梁即彊良,古字通也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>8.古時衛之公族有強梁氏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見漢王符『潛夫論·志氏姓』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按,『通志·氏族四』強作“彊”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●強梁】