【漢語大詞典●張膽】
<P align=center>【漢語大詞典●張膽】<p><br>大膽;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
無所畏懼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『尉繚子·兵談』:“人人無不騰陵張膽,絶乎疑慮,堂堂決而去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·張耳陳餘傳』:“將軍瞋目張膽,出萬死不顧之計,爲天下除殘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“張膽,言勇之甚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·垣護之傳』:“昔人有連年攻戰,失衆乏糧者,猶張膽爭前,其肯輕退。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陸嵩『贈龔藍生』詩:“知我來奉使者檄,勸我張膽言其情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]