【漢語大詞典●引氣】
<P align=center>【漢語大詞典●引氣】<p><br>1.古代養生術。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂以意領氣,使人體血脈和通,精足神完。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢董仲舒『春秋繁露·循天之道』:“天氣常下施於地,是故道者亦引氣於足。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指吹奏者用氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹丕『典論·論文』:“至於引氣不齊,巧拙有素,雖在父兄不能以遺子弟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]