【漢語大詞典●引人】
<P align=center>【漢語大詞典●引人】<p><br>1.古代宮廷的門使。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·天官·宮正』“幾其出入”唐賈公彦疏:“有門籍及引人,皆得出入也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.攀供別人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『唐律·斷獄』:“諸囚在禁,妄引人爲徒侶者,以誣告罪論。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指受牽連的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷一一九引北齊顏之推『還冤記·太樂伎』:“李龍等夜行掠刼……遂擒龍等,引人是太樂伎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.吸引人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“引人入勝”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]