【漢語大詞典●屬辭】
<P align=center>【漢語大詞典●屬辭】<p><br>1.指詩文。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·劉劭傳』:“文章之士愛其著論屬辭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李大釗『民彛與政治』:“周器之文,乃備六書,乃有屬辭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.撰寫詩文。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁何遜『登石頭城』詩:“薄宦恧師表,屬辭慚愈疾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋吳坰『五總志』:“雖全用古人兩句,而屬辭切當,上下意混成,眞脫胎法也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·王維』:“九歲能屬辭,工草隸,閑音律。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸兪樾『古書疑義舉例·兩句似異而實同例』:“乃於仁言‘數’,而於義變言‘長短小大’,此古人屬辭之法也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“屬辭比事”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]