三才 發表於 2013-5-28 06:58:49

【漢語大詞典●居易】

<P align=center>【漢語大詞典●居易】<p><br>
1.猶平安,平易。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·中庸』:“君子居易以俟命,小人行險以徼幸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“易,猶平安也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·劉頌傳』:“今人主能恆居易執要以御其下,然後人臣功罪形於成敗之徵,無逃其誅賞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.處於平常情況。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『與史館韓侍郞書』:“且夫辨所從於居易之時,堅直操於利仁之世,而猶褊淺選懦者之所不爲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶簡單。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周立波『山鄕巨變』上二十:“我看也算了,難得的是他幷不挑精,年紀輕,氣力足,性子眞,人口又居易,上無大,下無小,一過門就當家立戶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●居易】