【漢語大詞典●彛訓】
<P align=center>【漢語大詞典●彛訓】<p><br>1.日常的訓誡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·酒誥』:“聰聽祖考之彛訓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔傳:“言子孫皆聰聽父祖之常教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·宗經』:“三極彛訓,其書言經。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>范文瀾注:“彛訓猶言常訓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指尊長對后輩的教誨、訓誡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『贈烏重胤父承玭等制』:“追念本始,無忘爾先,永錫追榮,用章彛訓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王闓運『武愼劉公墓志銘』:“當世才德,莫能與儔,自非親服彛訓,孰能名之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]