三才 發表於 2013-5-25 11:20:03

【漢語大詞典●寡妻】

<P align=center>【漢語大詞典●寡妻】<p><br>
1.嫡妻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·思齊』:“刑於寡妻,至於兄弟,以御於家邦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“寡妻,適妻也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一說爲賢妻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“寡妻,寡有之妻,言賢也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·序致』:“禁童子之暴謔,則師友之誡,不如傅婢之指揮;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
止凡人之鬭鬩,則堯舜之道,不如寡妻之誨諭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『入衡州』詩:“寡妻從爲郡,兀者安堵墻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>仇兆鼇注:“寡妻從郡,謂瓘無姬妾之好。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.寡婦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·酷吏傳·田廣明』:“受降都尉前死,喪柩在堂,廣明召其寡妻與姦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『無家別』詩:“四隣何所有,一二老寡妻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明何景明『答望之』詩:“飢饉饒群盜,征求及寡妻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●寡妻】