【漢語大詞典●寬明】
<P align=center>【漢語大詞典●寬明】<p><br>寬厚賢明;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
寬大淸明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢班彪『王命論』:“四曰寬明而仁恕,五曰知人善任使。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·馮衍傳』:“今衍幸逢寬明之日,將値危言之時,豈敢拱默避罪,而不竭其誠哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『梁書·裴邃傳』:“邃少言笑,沉深有思略,爲政寬明,能得士心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『順宗實錄二』:“博厚以容物,寬明而愛人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]