【漢語大詞典●甯】
<P align=center>【漢語大詞典●甯】<p><br>①[nínɡㄋㄧㄥˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
同“寧”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
安寧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·天下』:“惠施不能以此自甯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>成玄英疏:“不能用此元道以自安甯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
甯②[nìnɡㄋㄧㄥˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
亦作“寗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>同“寧”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“甯武子”、“甯戚”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]