【漢語大詞典●寓跡】
<P align=center>【漢語大詞典●寓跡】<p><br>亦作“寓跡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
猶寄足。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>暫時寄住。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐馬吉甫『蟬賦』:“聊息心於萬事,欣寓跡於一枝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋郭彖『睽車志』卷四:“有士人寓跡三衢佛寺,忽有女子夜入其室。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>又爲托身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『雲笈七籤』卷一一二:“僧悟玄不知何許人也,雖寓跡緇褐,而潛心求道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]