【漢語大詞典●寓人】
<P align=center>【漢語大詞典●寓人】<p><br>1.羈旅之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『松風閣記』:“予四方之寓人也,行止無所定,而於是閣不能忘情,故將與上人別而書此以爲之記。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.木偶人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古用作陪葬的冥器。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>寓,通“偶”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『放翁家訓』:“近時出葬,或作香亭魂亭,寓人寓馬之類,當一切屛去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]