三才 發表於 2013-5-25 08:14:30

【漢語大詞典●寓】

本帖最後由 三才 於 2013-5-25 08:23 編輯 <br /><br /><P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●寓</FONT>】</FONT>
<P><BR>①[yùㄩˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>[『廣韻』牛具切,去遇,疑。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“庽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>“偶”的被通假字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>1.寄托。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·齊物論』:“唯達者知通爲一,爲是不用而寓諸庸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“寓,寄也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『送高閑上人序』:“觀於物,見山水崖谷,鳥獸蟲魚,草木之花實,日月列星,風雨水火、雷霆霹靂,歌舞戰鬭,天地事物之變,可喜可愕,一寓於書。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·三孝廉讓產立高名』:“子建未及七步,其詩已成,中寓規諷之意。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>秦牧『長街燈語·“紅軍阿姆”的生活畫卷』:“這一類革命母親的風格,總是寓偉大於平凡,寄壯麗於朴素。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>2.寄居。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·離婁下』:“無寓人於我室,毀傷其薪木。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙岐注:“寓,寄也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『鶯鶯傳』:“蒲之東十餘里,有僧舍曰普救寺,張生寓焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸沈復『浮生六記·浪遊記快』:“臘月望,始抵省城,寓靖海門內,賃王姓臨街樓屋三椽.”魯迅『彷徨·祝福』:“雖說故鄕,然而已沒有家,所以只得暫寓在魯四老爺的宅子里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>3.寓所。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐弘祖『徐霞客遊記·閩遊日記後』:“余欣然返寓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三俠五義』第十三回:“且說展爺離了花園,暗暗回寓,天已五更。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『洪波曲』第九章一:“他在第三天晩上請我到他寓里去吃飯,三廳的負責朋友們多在座。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>4.寄遞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“寓書”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>5.指寄居在樹上的獸類。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“寓屬”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>6.模制的;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>替代的。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“寓金銀”、“寓錢”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>7.通“偶”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·酷吏列傳』“匈奴至爲偶人象郅都”唐司馬貞索隱:“『漢書』作‘寓人象’。</STRONG><STRONG>案:寓既偶也,謂刻木偶類人形也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按今本『漢書』作“偶人”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王念孫『讀書雜志·漢書十四』“偶人”:“『漢書』本作‘寓人’。</STRONG><STRONG>注當云,寓讀曰偶……偶與寓古同聲而通用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●寓】