三才 發表於 2013-5-21 07:22:16

【漢語大詞典●寒賤】

本帖最後由 三才 於 2013-5-21 07:56 編輯 <br /><br /><P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●寒賤</FONT>】</FONT>
<P><BR>1.微賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂門第卑下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉袁宏『後漢紀·靈帝紀下』:“初,進寒賤,依諸中官得貴幸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『梁書·文學傳上·吳均』:“家世寒賤,至均好學有俊才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『平山冷燕』第九回:“&lt;冷絳雪&gt;既系寒賤,暫賜女中書之號,以備顧問。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>范文瀾蔡美彪等『中國通史』第二編第五章第一節:“他家世寒賤,不列在士族。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>2.猶下賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不嚴肅,不莊重。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元曾瑞『留鞋記』第四折:“斷不了輕狂寒賤,還只待癡迷留戀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>3.古代方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謙稱己身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋周去非『嶺外代答·方言』:“方言,古人有之。</STRONG><STRONG>乃若廣西之蔞語,如稱官爲溝主……自稱曰寒賤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●寒賤】